Ký
ức à , cậu còn nhớ không? Trong những giấc mơ tớ thấy cậu dắt tớ đi
trên cánh đồng xa tít tắp ấy - cánh đồng của tuổi thơ hồng vàng lẫn lộn,
cái lúc mà con người hiện đại trong tớ dường như đi đâu mất . Tớ thả
hồn vào với gió , biến mình thành đám mây mang sắc vàng hoa cúc . Tớ
nhớ ngày hôm ấy . Ngày mà trong tim tớ có một chỗ mang tên gọi tuổi thơ
cậu ạ .
Con người bây giờ hiện đại quá . Cái gi cũng
cần dùng đến máy móc . Khái niệm của những ngày chiến tranh thì tớ chưa
từng trải nhưng tớ chắc nó sẽ vui hơn bây giờ rất nhiều . Khổ thì khổ
thật đấy nhưng người ta sống với nhau có tình có nghĩa . Mặt mũi lấm
lem, cuộc sống ổn định thật đấy nhưng tớ chắc còn hơn bây giờ ngồi ở nhà
ôm máy tính , điện thoại đến béo phì cả ra .
Tớ sợ nơi
thành phố ồn ã tấp nập , đấy là khi tớ đã từng trải và vẫn đang trải qua
cuộc sống đó . Tuổi thơ tớ vi vu với con diều giấy ông ngoại làm cho tớ
, tớ đạp xe đến hỏng cả xích với lũ bạn , thổi bóng bay đến phù mồm mà
vẫn chưa chừa . Lần đó mẹ đã cấm tớ không được chơi với mấy bọn trẻ con
nhà hàng xóm nữa . Nhưng tớ còn bé mà , tớ ham chơi và vẫn còn nông nổi .
Tớ đã trốn mẹ , đạp chiếc xe đạp cong cóc theo bọn trẻ con tìm một cánh
đồng xa tít tắp ấy . Sẽ chẳng ai có thể hình dung được cánh đồng đó đẹp
thế nào trong một chiều đầy nắng và gió . Nắng dịu hiền ôm ấp từng giọt
mồ hôi lăn dài trên những khuôn mặt đen nhẻm của chúng tớ . Gió nhè nhẹ
làm lung lay cánh đồng hoa cúc dại .
No comments:
Post a Comment